天末涼風(fēng)

詞語(yǔ)解釋
⒈ ?天末:天的盡頭;涼風(fēng):特指初秋的西南風(fēng)。原指杜甫因秋風(fēng)起而想到流放在天末的摯友李白。后常比喻觸景生情,思念故人。
國(guó)語(yǔ)辭典
天末涼風(fēng)[ tiān mò liáng fēng ]
⒈ ?杜甫因秋風(fēng)起,而思念流放遠(yuǎn)方的李白。語(yǔ)本唐·杜甫〈天末懷李白〉詩(shī):「涼風(fēng)起天末,君子意如何?」后比喻因觸景生情,而思念故人。
分字解釋
※ "天末涼風(fēng)"的意思解釋、天末涼風(fēng)是什么意思由知識(shí)星宿-漢語(yǔ)知識(shí)在線查詢專業(yè)必備工具漢語(yǔ)詞典查詞提供。
詞語(yǔ)組詞
相關(guān)詞語(yǔ)
- yú fēng yí wén余風(fēng)遺文
- yī tiān一天
- gǎi tiān改天
- fēng gé風(fēng)格
- bù zhèng zhī fēng不正之風(fēng)
- tiān mǎ天馬
- tiān xià天下
- fēng yī風(fēng)衣
- tiān zhèng jié天正節(jié)
- fēng qíng風(fēng)情
- tiān tǐ天體
- tiān shǐ天使
- mò nián末年
- chūn fēng春風(fēng)
- chūn fēng fèng rén春風(fēng)風(fēng)人
- wú fǎ wú tiān無(wú)法無(wú)天
- tiān fāng guó天方國(guó)
- yí fēng yí zé遺風(fēng)遺澤
- dōng tiān冬天
- xià tiān夏天
- yáng liǔ fēng楊柳風(fēng)
- tiān wài yǒu tiān天外有天
- tiān mìng天命
- zuì dōng fēng醉東風(fēng)
- tiān kōng天空
- tiān shēng天生
- tiān é天鵝
- fēng chuī cǎo dòng風(fēng)吹草動(dòng)
- fēng guāng風(fēng)光
- xīng fēng zuò làng興風(fēng)作浪
- tiān nián天年
- tiān gān天干