天經(jīng)

詞語解釋
天經(jīng)[ tiān jīng ]
⒈ ?天之常道。
⒉ ?天象。亦泛指天空。
引證解釋
⒈ ?天之常道。參見“天經(jīng)地義”。
引唐 李白 《獻(xiàn)從叔當(dāng)涂宰陽冰》詩:“金鏡霾六國,亡 新 亂天經(jīng)。”
漢 班固 《典引》:“躬奉天經(jīng),惇睦辨章之化洽。”
唐 柳宗元 《壽州安豐縣孝門銘》:“稟承粹和,篤守天經(jīng)。”
⒉ ?天象。亦泛指天空。
引南朝 宋 鮑照 《游思賦》:“仰盡兮天經(jīng),俯窮兮地絡(luò)。”
唐 王勃 《益州夫子廟碑》:“珠衡玉斗,徵象緯於天經(jīng);虎踞龍蹲,集風(fēng)云於地紀(jì)。”
清 姚鼐 《雨登岳陽樓》詩:“風(fēng)交廣漠野,云起盪天經(jīng)。”
分字解釋
※ "天經(jīng)"的意思解釋、天經(jīng)是什么意思由知識星宿-漢語知識在線查詢專業(yè)必備工具漢語詞典查詞提供。
相關(guān)詞語
- yī tiān一天
- gǎi tiān改天
- yī běn zhèng jīng一本正經(jīng)
- yì jīng義經(jīng)
- tiān mǎ天馬
- tiān xià天下
- tiān zhèng jié天正節(jié)
- tiān tǐ天體
- tiān shǐ天使
- wú fǎ wú tiān無法無天
- tiān fāng guó天方國
- dōng tiān冬天
- xià tiān夏天
- tiān wài yǒu tiān天外有天
- tiān mìng天命
- tiān kōng天空
- jīng cháng經(jīng)常
- tiān shēng天生
- tiān é天鵝
- tiān nián天年
- tiān gān天干
- tiān píng天平
- jīng jì zuò wù經(jīng)濟(jì)作物
- jīng yì經(jīng)義
- yǐ jīng已經(jīng)
- sè tiān色天
- jīng lǐ經(jīng)理
- tiān rán天然
- zhòng mín tiān種民天
- cái jīng財經(jīng)
- jīng yíng經(jīng)營
- fēi tiān飛天