儒門(mén)

詞語(yǔ)解釋
儒門(mén)[ rú mén ]
⒈ ?猶儒家。
⒉ ?泛指讀書(shū)人家。
引證解釋
⒈ ?猶儒家。
引漢 王充 《論衡·自紀(jì)》:“況未嘗履 墨 涂,出儒門(mén),吐論數(shù)千萬(wàn)言,宜為妖變。”
《后漢書(shū)·鄭范陳賈等傳贊》:“中世儒門(mén), 賈、鄭 名學(xué)。”
南朝 梁 劉勰 《文心雕龍·體性》:“典雅者,鎔式經(jīng)誥,方軌儒門(mén)者也。”
⒉ ?泛指讀書(shū)人家。
引清 李漁 《閑情偶寄·器玩·制度》:“柴可扉也,取柴之入畫(huà)者為之,使踈密中窾,則同一扉也,而有農(nóng)戶(hù)儒門(mén)之別。”
太平天囯 洪仁玕 《軍次實(shí)錄》:“本軍師生長(zhǎng)儒門(mén),原非素習(xí)征戰(zhàn)。”
分字解釋
※ "儒門(mén)"的意思解釋、儒門(mén)是什么意思由知識(shí)星宿-漢語(yǔ)知識(shí)在線(xiàn)查詢(xún)專(zhuān)業(yè)必備工具漢語(yǔ)詞典查詞提供。
相關(guān)詞語(yǔ)
- mén kǒu門(mén)口
- shēng mén聲門(mén)
- wú mén無(wú)門(mén)
- guān mén關(guān)門(mén)
- mén kǎn門(mén)檻
- shàng mén上門(mén)
- bā lì mén巴力門(mén)
- kē mù rú科目儒
- mén zhǔ門(mén)主
- chū mén出門(mén)
- shí èr mén十二門(mén)
- mǒu mén某門(mén)
- hòu mén后門(mén)
- mén jìn門(mén)禁
- léi mén雷門(mén)
- tóng mén同門(mén)
- sòng huò shàng mén送貨上門(mén)
- mén jiāng門(mén)將
- xī mén西門(mén)
- mén zhěn門(mén)診
- mén hù門(mén)戶(hù)
- dà mén大門(mén)
- xuān píng mén宣平門(mén)
- kān mén看門(mén)
- yuè guāng mén月光門(mén)
- zhèng mén正門(mén)
- mén piào門(mén)票
- zhuān mén專(zhuān)門(mén)
- ào mén澳門(mén)
- xiàng mén yǒu xiàng相門(mén)有相
- bù mén部門(mén)
- mén shì門(mén)市