清揚(yáng)

詞語解釋
清揚(yáng)[ qīng yáng ]
⒈ ?指眉目清秀,也泛指人美好的儀容、豐采。
例今日幸會(huì),得睹清揚(yáng)。
英presence;
⒉ ?聲音清越悠揚(yáng)。
例鐘聲清揚(yáng)。
英clear and sweet;
引證解釋
⒈ ?謂眼球明亮,黑白分明。
引《詩(shī)·鄭風(fēng)·野有蔓草》:“有美一人,清揚(yáng)婉兮。”
毛 傳:“清揚(yáng),眉目之間婉然美也。”
馬瑞辰 通釋:“據(jù)《齊風(fēng)·猗嗟》篇首章曰:‘美目揚(yáng)兮。’次章曰:‘美目清兮。’三章即合之曰:‘清揚(yáng)婉兮。’是清揚(yáng)皆指目之美。此詩(shī)‘清揚(yáng)婉兮’,義與彼同。”
三國(guó) 魏 曹丕 《善哉行》:“有美一人,婉如清揚(yáng)。”
⒉ ?引申為豐采,對(duì)人容顏的敬稱。
引唐 無名氏 《東陽夜怪錄》:“﹝ 成自虛 ﹞亦從而語曰:‘暗中不可悉揖清揚(yáng),他日無以為子孫之舊。請(qǐng)各稱其官及名氏。’”
清 蒲松齡 《聊齋志異·王六郎》:“拜識(shí)清揚(yáng),情逾骨肉。”
⒊ ?聲音清亮高揚(yáng)。
引《荀子·法行》:“扣之,其聲清揚(yáng)而遠(yuǎn)聞。”
清 陸次云 《湖壖雜記》:“一僧……靜宣貝葉,擊魚按節(jié),梵韻清揚(yáng)。”
國(guó)語辭典
清揚(yáng)[ qīng yáng ]
⒈ ?形容眉目開朗有神。引申為對(duì) 人容貌神采的敬稱。唐·蔣防。
引《詩(shī)經(jīng)·鄘風(fēng)·君子偕老》:「子之清揚(yáng),揚(yáng)且之顏也。」
《霍小玉傳》:「今日幸會(huì),得睹清揚(yáng)。」
《聊齋志異·卷 一·王六郎》:「拜識(shí)清揚(yáng),情逾骨肉。」
⒉ ?形容聲音清亮悠揚(yáng)。
引《荀子·法行》:「扣之其聲清揚(yáng)而遠(yuǎn)聞,其止輟然。」
分字解釋
※ "清揚(yáng)"的意思解釋、清揚(yáng)是什么意思由知識(shí)星宿-漢語知識(shí)在線查詢專業(yè)必備工具漢語詞典查詞提供。
相關(guān)詞語
- qīng qīng chǔ chǔ清清楚楚
- qīng xǐ清洗
- yuán qīng liú qīng源清流清
- qīng chú清除
- zì mìng qīng gāo自命清高
- dé yì yáng yáng得意揚(yáng)揚(yáng)
- qīng xī清晰
- chá qīng查清
- yáng shēng揚(yáng)聲
- qīng dàn清淡
- qīng dōng líng清東陵
- qīng chá清查
- qīng chǔ清楚
- qīng lǐ清理
- yáng lì揚(yáng)勵(lì)
- fēi yáng飛揚(yáng)
- qīng píng yuè清平樂
- qīng xǐng清醒
- qīng píng清平
- shēng yáng聲揚(yáng)
- lěng qīng冷清
- qīng jié lǐ清節(jié)里
- qīng zhèng清正
- qīng shāng lè清商樂
- qīng huà清話
- qīng shuǐ清水
- qīng shí清識(shí)
- qīng gōng清宮
- qīng jié jiā清節(jié)家
- qīng zhèng lián jié清正廉潔
- fèi fèi yáng yáng沸沸揚(yáng)揚(yáng)
- méi qīng mù xiù眉清目秀