風(fēng)華

詞語解釋
風(fēng)華[ fēng huá ]
⒈ ?風(fēng)采才華。
例風(fēng)華絕代。
英elegance and talent;
引證解釋
⒈ ?猶雅麗;優(yōu)美。
引南朝 梁 鍾嶸 《詩品》卷中:“至如‘歡言酌春酒’,‘日暮天無云’,風(fēng)華清靡,豈直為田家語耶!”
《南史·到溉傳》:“溉 長八尺,眉目如點,白晳美鬚髯,舉動風(fēng)華,善於應(yīng)答。”
⒉ ?風(fēng)采才華。
引《南史·謝晦傳》:“時 謝混 風(fēng)華為 江 左第一,嘗與 晦 俱在 武帝 前,帝目之曰:‘一時頓有兩玉人耳。’”
唐 司空圖 《上考功》:“必弘聲價,未浼風(fēng)華;中外具瞻,淺深莫際。”
清 黃宗羲 《留別海昌同學(xué)序》:“諸子風(fēng)華掩映千人,多廊廟之器。”
⒊ ?指優(yōu)美的景色。
引宋 王安石 《謝知州啟》:“秋氣正剛,風(fēng)華浸遠,詹依禱頌,倍萬等論。”
國語辭典
風(fēng)華[ fēng huá ]
⒈ ?風(fēng)韻才華。
引《南史·卷二五·到彥之傳》:「舉動風(fēng)華,善于應(yīng)答。」
分字解釋
※ "風(fēng)華"的意思解釋、風(fēng)華是什么意思由知識星宿-漢語知識在線查詢專業(yè)必備工具漢語詞典查詞提供。
相關(guān)詞語
- yú fēng yí wén余風(fēng)遺文
- fēng gé風(fēng)格
- zhōng huá mín zú中華民族
- bù zhèng zhī fēng不正之風(fēng)
- guāng huá光華
- fēng yī風(fēng)衣
- fēng qíng風(fēng)情
- zhōng huá mín guó中華民國
- chūn fēng春風(fēng)
- chūn fēng fèng rén春風(fēng)風(fēng)人
- yí fēng yí zé遺風(fēng)遺澤
- yáng liǔ fēng楊柳風(fēng)
- huá guāng華光
- zuì dōng fēng醉東風(fēng)
- fēng chuī cǎo dòng風(fēng)吹草動
- fēng guāng風(fēng)光
- xīng fēng zuò làng興風(fēng)作浪
- chù xiàn yí huá黜羨遺華
- yì fēng義風(fēng)
- bō cǎo zhān fēng撥草瞻風(fēng)
- fēng dù piān piān風(fēng)度翩翩
- fēng tú rén qíng風(fēng)土人情
- bā jié fēng八節(jié)風(fēng)
- huá tuó華佗
- fēng xiǎn風(fēng)險
- huá dōng華東
- mín fēng民風(fēng)
- fēng shuǐ風(fēng)水
- fēng fēng yǔ yǔ風(fēng)風(fēng)雨雨
- fēng qì風(fēng)氣
- huá xià華夏
- fēng huá zhèng mào風(fēng)華正茂