稱(chēng)誦

詞語(yǔ)解釋
稱(chēng)誦[ chēng sòng ]
⒈ ?稱(chēng)頌。誦,通“頌”。
引證解釋
⒈ ?稱(chēng)頌。誦,通“頌”。
引《史記·平原君虞卿列傳》:“今先生處 勝 之門(mén)下三年於此矣,左右未有所稱(chēng)誦, 勝 未有所聞,是先生無(wú)所有也。”
《漢書(shū)·董仲舒?zhèn)鳌罚骸爸?道粲然復(fù)興,詩(shī)人美之而作,上天祐之,為生賢佐,后世稱(chēng)誦,至今不絶?!?br />宋 曾鞏 《<強(qiáng)幾圣文集>序》:“然氣質(zhì)渾渾,不見(jiàn)刻畫(huà),遠(yuǎn)近多稱(chēng)誦之。”
《初刻拍案驚奇》卷九:“﹝ 孛羅 ﹞卻又讀書(shū)能文,敬禮賢士,一時(shí)公卿間,多稱(chēng)誦他好處?!?/span>
國(guó)語(yǔ)辭典
稱(chēng)誦[ chēng sòng ]
⒈ ?稱(chēng)贊傳誦。
引《書(shū)經(jīng)·君陳》:「其爾之休,終有辭于永世」句下漢·孔安國(guó)·傳:「其汝之美名,亦終見(jiàn)稱(chēng)誦于長(zhǎng)世,言沒(méi)而不朽。」
分字解釋
※ "稱(chēng)誦"的意思解釋、稱(chēng)誦是什么意思由知識(shí)星宿-漢語(yǔ)知識(shí)在線(xiàn)查詢(xún)專(zhuān)業(yè)必備工具漢語(yǔ)詞典查詞提供。
相關(guān)詞語(yǔ)
- mìng chēng命稱(chēng)
- chēng wéi稱(chēng)為
- zhí chēng職稱(chēng)
- shēng chēng聲稱(chēng)
- chēng zuò稱(chēng)作
- míng chēng名稱(chēng)
- chēng shì稱(chēng)是
- měi chēng美稱(chēng)
- lǐ chēng理稱(chēng)
- tǒng chēng統(tǒng)稱(chēng)
- dài chēng代稱(chēng)
- hēi sòng嘿誦
- ěr sòng耳誦
- kǒu sòng口誦
- zé zé chēng zàn嘖嘖稱(chēng)贊
- zhǎn sòng展誦
- chèng chuí luò jǐng稱(chēng)錘落井
- chēng fān稱(chēng)藩
- chēng dì稱(chēng)帝
- zhǐ chēng指稱(chēng)
- chūn sòng xià xián春誦夏弦
- yù chēng譽(yù)稱(chēng)
- nì chēng昵稱(chēng)
- xuān chēng宣稱(chēng)
- chēng mù稱(chēng)慕
- chēng liáng稱(chēng)量
- chēng zhòng稱(chēng)重
- dì sān rén chēng第三人稱(chēng)
- chēng zūn稱(chēng)尊
- tè chēng pàn duàn特稱(chēng)判斷
- chēng yuān稱(chēng)寃
- jiān chēng兼稱(chēng)