童山

詞語解釋
童山[ tóng shān ]
⒈ ?不生草木的山。
例山無草木亦曰童。——《釋名》》
童山禿嶺。
英bare hills;
引證解釋
⒈ ?無草木的山。
引清 陳康祺 《郎潛紀(jì)聞》卷一:“凡所過,童山沙磧,不生草木之區(qū)。”
孫中山 《建國方略》:“童山變?yōu)樯郑镒優(yōu)槲滞痢!?br />郭沫若 《北伐途次》三:“特別是入了 湖北 境界之后,山多是一些童山。”
⒉ ?砍伐林木,使山光禿。
引《管子·國準(zhǔn)》:“童山竭澤者,君智不足也。”
國語辭典
童山[ tóng shān ]
⒈ ?草木不生的山。
引《荀子·王制》:「故山林不童而百姓有余材也。」
⒉ ?形容人禿頭。
例如:「童山濯濯」。
分字解釋
※ "童山"的意思解釋、童山是什么意思由知識星宿-漢語知識在線查詢專業(yè)必備工具漢語詞典查詞提供。
相關(guān)詞語
- guó huì shān國會山
- zhōng shān中山
- shān lù山路
- shān xī山西
- tǔ shān土山
- xiāng shān香山
- tóng shēng童聲
- rén shān rén hǎi人山人海
- wū shān shān mài巫山山脈
- shān mù山木
- zuò shí shān kōng坐食山空
- tiān píng shān天平山
- tiān mù shān天目山
- huán dōng shān還東山
- ēn shān yì hǎi恩山義海
- shān lǐ hóng山里紅
- shān gǔ山谷
- lǐ shān里山
- yàn shān shān mài燕山山脈
- cuō hé shān撮合山
- qīng shān青山
- yīn shān shān mài陰山山脈
- qīng cǎo shān青草山
- shān dōng dà xué山東大學(xué)
- shè xiāng shān麝香山
- tán píng shān譚平山
- shān tǐ山體
- shān dōng zhào山東詔
- cháng shān shān mài長山山脈
- shān shuǐ山水
- shān mín山民
- shān yáng山羊