風(fēng)曉

詞語解釋
風(fēng)曉[ fēng xiǎo ]
⒈ ?有風(fēng)的早晨。
引證解釋
⒈ ?有風(fēng)的早晨。
引唐 王勃 《采蓮賦》:“詠緑竹於風(fēng)曉,賦朱華於月夕。”
⒉ ?示意;委婉含蓄地告知。
引《史記·張丞相列傳》:“﹝ 黃霸 ﹞治 潁川,以禮義條教喻告化之。犯法者,風(fēng)曉令自殺。”
宋 蘇軾 《論積欠六事并乞檢會應(yīng)詔所論四事一處行下狀》:“﹝轉(zhuǎn)運(yùn)司﹞雖無明文指揮,而以喜怒風(fēng)曉官吏,孰敢違者?”
⒊ ?勸勉。
引宋 曾鞏 《本朝政要策·名教》:“於是詔書遂下,稱人子之義,以風(fēng)曉切責(zé),而使執(zhí)法舉不能養(yǎng)者,定著於令焉。”
宋 葉適 《宏詞》:“朝廷詔誥典冊之文,當(dāng)使簡直宏大,敷暢義理,以風(fēng)曉天下,《典》、《謨》、《訓(xùn)》、《誥》諸書是也。”
分字解釋
※ "風(fēng)曉"的意思解釋、風(fēng)曉是什么意思由知識星宿-漢語知識在線查詢專業(yè)必備工具漢語詞典查詞提供。
相關(guān)詞語
- yú fēng yí wén余風(fēng)遺文
- fēng gé風(fēng)格
- bù zhèng zhī fēng不正之風(fēng)
- fēng yī風(fēng)衣
- fēng qíng風(fēng)情
- chūn fēng春風(fēng)
- chūn fēng fèng rén春風(fēng)風(fēng)人
- yí fēng yí zé遺風(fēng)遺澤
- yáng liǔ fēng楊柳風(fēng)
- zuì dōng fēng醉東風(fēng)
- fēng chuī cǎo dòng風(fēng)吹草動
- fēng guāng風(fēng)光
- xīng fēng zuò làng興風(fēng)作浪
- yì fēng義風(fēng)
- bō cǎo zhān fēng撥草瞻風(fēng)
- fēng dù piān piān風(fēng)度翩翩
- fēng tú rén qíng風(fēng)土人情
- bā jié fēng八節(jié)風(fēng)
- fēng xiǎn風(fēng)險
- mín fēng民風(fēng)
- fēng shuǐ風(fēng)水
- fēng fēng yǔ yǔ風(fēng)風(fēng)雨雨
- fēng qì風(fēng)氣
- fēng huá zhèng mào風(fēng)華正茂
- fēng yǔ tóng zhōu風(fēng)雨同舟
- liú fēng yí jì流風(fēng)遺跡
- wēi fēng lǐn lǐn威風(fēng)凜凜
- fēng shēng hè lì風(fēng)聲鶴唳
- fēng wù風(fēng)物
- fēng gān風(fēng)干
- qiū fēng秋風(fēng)
- fēng tǔ風(fēng)土