騎吹

詞語(yǔ)解釋
騎吹[ qí chuī ]
⒈ ?古代軍中的一種騎在馬上演奏的器樂(lè)合奏。
引證解釋
⒈ ?古代軍中的一種騎在馬上演奏的器樂(lè)合奏。
引《漢書·禮樂(lè)志》:“騎吹鼓員三人。”
唐 段安節(jié) 《樂(lè)府雜錄·鼓吹部》:“警鼓,二人執(zhí)朱旛引樂(lè),衣文戴冠,已上樂(lè)人皆騎馬樂(lè)即謂之騎吹,俗樂(lè)亦有騎吹也。”
宋 范成大 《寄題潭帥王樞使佚老堂》詩(shī):“客游 瀟湘 逢騎吹,知公已為蒼生起。”
分字解釋
※ "騎吹"的意思解釋、騎吹是什么意思由知識(shí)星宿-漢語(yǔ)知識(shí)在線查詢專業(yè)必備工具漢語(yǔ)詞典查詞提供。
相關(guān)詞語(yǔ)
- qí shì騎士
- qí hè騎鶴
- fēng chuī cǎo dòng風(fēng)吹草動(dòng)
- chuī niú吹牛
- chuī dǎ吹打
- qí mǎ騎馬
- chuò lù qí綽路騎
- dōng fāng qí東方騎
- yòu qí誘騎
- qīng qí輕騎
- chuí zhú dàn sī吹竹彈絲
- shuò qí矟騎
- qí lǘ fēng xuě zhōng騎驢風(fēng)雪中
- qí dū騎督
- bù fèi chuī huī zhī lì不費(fèi)吹灰之力
- hè qí鶴騎
- chuī shǒu吹手
- gē chuī歌吹
- qí cóng騎從
- qí chéng騎乘
- héng chuī qū橫吹曲
- piào qí驃騎
- wǔ qí武騎
- zì chuī zì pěng自吹自捧
- chuī fú吹拂
- dǎo qí導(dǎo)騎
- liǎng bù gǔ chuī兩部鼓吹
- lián qí連騎
- qiāng chuī槍吹
- qí lǘ suǒ jù騎驢索句
- chuī sàn吹散
- chuī dōu dōu吹都都