卿士

詞語解釋
卿士[ qīng shì ]
⒈ ?指卿、大夫。后用以泛指官吏。
⒉ ?周王朝的執(zhí)政者。總管王朝的政事。
引證解釋
⒈ ?指卿、大夫。后用以泛指官吏。
引《書·牧誓》:“是信是使,是以為大夫卿士。”
孫星衍 疏:“大夫卿士不云卿大夫士,蓋以此士,卿之屬也。”
《史記·宋微子世家》:“殷 既小大好草竊姦宄,卿士師師非度,皆有罪辜,乃無維獲,小民乃并興,相為敵讎。”
梁啟超 《變法通議·論不變法之害》:“謀及卿士,謀及庶人,國疑則詢,國遷則詢,議郎博士,非西官也。”
⒉ ?周 王朝的執(zhí)政者。總管王朝的政事。
引《詩·小雅·十月之交》:“皇父 卿士, 番 維司徒。”
朱熹 集注:“卿士,六卿之外,更為都官,以總六官之事也。”
《左傳·隱公三年》:“鄭武公、莊公 為 平王 卿士。”
杜預(yù) 注:“卿士,王卿之執(zhí)政者。”
《史記·周本紀(jì)》:“厲王 不聽,卒以 榮公 為卿士,用事。”
國語辭典
卿士[ qīng shì ]
⒈ ?職官名:(1)? 執(zhí)政的王卿。晉·杜預(yù)·注:「卿士,王卿之執(zhí)政者。」(2)? 卿大夫、士的通稱。
引《左傳·隱公三年》:「鄭武公、莊公為平王卿士。」
分字解釋
※ "卿士"的意思解釋、卿士是什么意思由知識(shí)星宿-漢語知識(shí)在線查詢專業(yè)必備工具漢語詞典查詞提供。
近音詞、同音詞
- qīng shì輕視
- qǐng shì請(qǐng)示
- qíng shì情勢(shì)
- qīng shí青石
- qīng shǐ青史
- qíng shī情詩
- qìng shī磬師
- qìng shí磬石
- qīng shì青室
- qīng shì青襫
- qīng shǐ輕使
- qīng shǐ輕駛
- qīng shǐ青使
- qīng shī輕師
- qīng shì清士
- qīng shí傾時(shí)
- qīng shì傾逝
- qīng shì青士
- qīng shì傾市
- qīng shì輕世
- qīng shí清時(shí)
- qīng shī清詩
- qīng shí清實(shí)
- qīng shǐ清駛
- qīng shǐ青屎
- qǐng shì請(qǐng)室
- qíng shí情實(shí)
- qǐng shí頃時(shí)
- qìng shì慶士
- qīng shì清世
- qǐng shí請(qǐng)實(shí)
- qīng shì清視
- qíng shì情嗜
- qīng shí清識(shí)
- qíng shí情識(shí)
- qīng shì清事
- qīng shì傾世
- qīng shì清室
- qíng shì情事
- qǐng shì頃世
- qǐng shì請(qǐng)事
- qīng shì清適
- qìng shì慶室
- qìng shī慶施
詞語組詞
相關(guān)詞語
- zhàn shì戰(zhàn)士
- nǚ shì女士
- bái yī shì白衣士
- shuò shì碩士
- qí shì騎士
- yuàn shì院士
- nán shì男士
- ruì shì瑞士
- wèi shì衛(wèi)士
- mìng qīng命卿
- cǎo yī shì草衣士
- shēn shì紳士
- xián shì賢士
- shù shì術(shù)士
- jiǎng shì quán蔣士銓
- jìn shì進(jìn)士
- sǐ shì死士
- shì yǒu士友
- jué shì爵士
- dào shì道士
- dùn shì遁士
- lì shì力士
- xué shì學(xué)士
- wǔ shì武士
- shì mín士民
- shì qì士氣
- cè shì策士
- jiàng shì將士
- yǐn shì隱士
- dòu shì斗士
- jiàn shì劍士
- bīng shì兵士