漢圣

詞語(yǔ)解釋
漢圣[ hàn shèng ]
⒈ ?指精通《漢書(shū)》的南朝梁劉顯。北齊顏之推《顏氏家訓(xùn)·書(shū)證》:“沛國(guó)劉顯,博覽經(jīng)籍,偏精班《漢》,梁代謂之《漢》圣。”一說(shuō)為顯子臻。
引證解釋
⒈ ?指精通《漢書(shū)》的 南朝 梁 劉顯。
引北齊 顏之推 《顏氏家訓(xùn)·書(shū)證》:“沛國(guó) 劉顯,博覽經(jīng)籍,偏精 班 《漢》, 梁 代謂之《漢》圣。”
一說(shuō)為 顯 子 臻。《隋書(shū)·文學(xué)傳·劉臻》:“﹝ 臻 ﹞耽悅經(jīng)史……精於兩《漢書(shū)》,時(shí)人稱為《漢》圣。”
分字解釋
※ "漢圣"的意思解釋、漢圣是什么意思由知識(shí)星宿-漢語(yǔ)知識(shí)在線查詢專業(yè)必備工具漢語(yǔ)詞典查詞提供。
相關(guān)詞語(yǔ)
- hàn mín漢民
- cǎo shèng草圣
- hòu hàn shū后漢書(shū)
- hàn shū漢書(shū)
- hàn dōng zhū漢東珠
- zhì shèng至圣
- dà hàn大漢
- hàn mín zú漢民族
- dān shēn hàn單身漢
- shèng zhǔ圣主
- hàn dōng liú漢東流
- dōng hàn東漢
- hàn dōng bàng漢東蚌
- shèng yì圣裔
- shèng cái圣裁
- wǔ shèng五圣
- hàn jiāng漢將
- yù shèng毓圣
- xiǎo shèng小圣
- shèng xì圣系
- zhàng shèng杖圣
- hàn yuè fǔ漢樂(lè)府
- wàn shòu shèng jié萬(wàn)壽圣節(jié)
- hàn běn fáng漢本房
- shèng xiāng圣相
- mén wài hàn門(mén)外漢
- míng shèng明圣
- shèng jūn圣君
- sàn shèng散圣
- hàn jīn漢津
- huì shèng慧圣
- hàn yuè漢月